Trường học là ngôi nhà thứ hai, là nền móng để xây dựng tương lai của những học trò. Em thật vinh dự và tự hào khi được là học sinh, học dưới mái trường Tiểu học Khương Mai mến yêu, nơi có các thầy cô giáo luôn nhiệt tình hết mình vì học sinh, coi học sinh như những đứa con của mình.
“Từng câu từng chữ ê a
Bao lời dạy dỗ thiết tha nồng nàn
Mỏi mòn khuya sớm gian nan
Nhiều đêm tắt tiếng ho khan quặn lòng.”
Những câu thơ ấy thấm thía trong em, giúp em càng trân trọng và yêu quý những “người lái đò” trong cuộc đời của mình hơn. Thời gian cứ thế trôi qua như thoi đưa, từ khi còn là một đứa trẻ nhút nhát, rụt rè mà bây giờ nhìn lại em đã là một học sinh lớp Năm rồi! Chỉ còn vài tháng nữa thôi, em sẽ phải chia tay mái trường Tiểu học. Chắc chắn, mỗi một cô giáo đều để lại cho em những kỉ niệm riêng. Cô Hà là người dạy cho em những nét chữ đầu tiên, cô Thoa thì duyên dáng, dịu dàng,… Nhưng người cô mà em ấn tượng nhất là cô Hằng - giáo viên chủ nhiệm của chúng em hồi lớp Bốn.
Lần đầu tiên nhìn thấy cô, vẻ điềm đạm và vui tươi của cô trong lần đầu gặp mặt ấy bây giờ vẫn còn nguyên trong tâm trí em. Trông mặt cô cười tươi lắm! Nhận đám học sinh mới mà em thấy hình như cô đã coi chúng em như những đứa con ruột rồi.Và nghiêm khắc là điều tiếp theo em thấy được ở trong con người cô. Em vẫn chưa thực sự hiểu thế nào là lo sợ cho đến khi mắc lỗi sai và đứng trước mặt cô. Lúc ấy, cô nghiêm khắc lắm! Bởi vì cô biết là em làm sai nên cô mới nghiêm khắc như thế. Chúng em không ai dám mắc một lỗi quá ba lần vì cả lớp không ai dám đối diện với sự trừng phạt của cô cả. Nhưng song song với sự nghiêm khắc của mình, cô Hằng lại rất yêu thương học sinh. Cô hay thích kể những trải nghiệm thực tế thú vị của mình có liên quan đến một môn học nào đó và rút ra những kinh nghiệm cho chúng em. Chúng em cũng rất hào hứng, chăm chú lắng nghe những câu chuyện đó của cô-và đó cũng là khoảng thời gian mà em thích nhất, lúc để cô trò cùng tâm sự và sẻ chia cùng với nhau. Cô Hằng cũng là một người rất sôi nổi dù cô không còn trẻ như trước đây, nhưng cô vẫn rất nhiệt tình trong những buổi giao lưu và sinh hoạt lớp. Đã nói là học sinh thì đều rất năng động nên đây là một điều rất tuyệt vời mà cả lớp em đều rất yêu thích ở cô. Cô cũng là một người dễ giải quyết mâu thuẫn. Lời khuyên, cách giải quyết hay đơn giản chỉ là lời động viên của cô luôn đem lại những kết quả tốt đẹp. Khó khăn không còn là khó khăn, mà nó trở thành những bài học cuộc sống để cô dạy cho chúng em biết cách đối diện với chúng.
Cô còn dạy cho chúng em biết yêu thương, sẻ chia đối với những người bất hạnh. Biết cảm thông, biết trân trọng những điều quý giá qua từng trang sách, trang vở. Em luôn cảm thấy mình là một người may mắn vì được là học sinh của cô Hằng suốt những năm tháng lớp Bốn. Có lẽ cô là một món quà mà lớp chúng em được nhận. Em sẽ luôn luôn nhớ, luôn trân trọng những khoảnh khắc đẹp nhất khi được ở bên cô, bên lớp.