Vậy là Hà Nội đã vào cuối Thu, thời tiết đang chuyển dần sang một mùa Đông mới mang theo những cơn gió se lạnh cùng mùi hương Hoa Sữa cuối mùa. Lâu lắm rồi mới có cơ hội được đứng chờ con gái sau giờ tan lớp trong sân trường Tiểu học Khương Mai ngập tràn mùi hoa sữa. Tiếng trống trường vang lên, từng đoàn học sinh như một bầy chim non ào xuống sân trường, mắt tôi dáo dác kiếm tìm con gái. Bỗng con gái lao đến bên tôi với một cái ôm thật chặt. Tôi chợt nhận ra con gái đã lớn thật rồi: Con đã cao hơn năm ngoái rất nhiều, con thật xinh đẹp trong màu áo đồng phục của trường, mái tóc dài và dày của con tung bay trong gió chiều se lạnh.
Thời gian trôi thật nhanh, mới ngày nào con còn bé nhỏ trong vòng tay tôi, vậy mà giờ đây mỗi lần nhìn con ngồi nắn nót từng nét chữ, đọc từng trang tiếng Anh thật lưu loát làm tôi không khỏi tự hào. Con đã lớn và trưởng thành hơn năm qua thật nhiều. Con đã biết giúp bố mẹ những việc nhỏ trong nhà. Mỗi lần đi học về, con say xưa kể chuyện ở trường, ở lớp, kể về những người bạn của con và những việc con làm trên lớp làm tôi không khỏi ngạc nhiên. Từ một cô bé nhút nhát nhưng giờ đây con đã rất mạnh mẽ, cá tính và có một tấm lòng bao dung khi con kể về những bạn có hoàn cảnh thiệt thòi, con muốn chia sẻ với các bạn đó nhiều. Đã rất nhiều lần tôi ngồi “nghe trộm” con dạy em học: nhìn con tay cầm thước, tay cầm bút viết lên tường dạy em đánh vần rất nhẹ nhàng, dịu dàng và tận tuỵ. Con rất thích chơi trò chơi cô giáo dạy học sinh. Con bắt chước theo từng câu chữ, cử chỉ của các cô giáo ở trường mà con vô cùng yêu quý và kính trọng khi dạy chữ cho em. Trong lòng tôi rất vui và thầm cảm ơn các cô giáo trường Khương Mai, đặc biệt là cô Trịnh Thị Lý - đã không chỉ dạy cho con con chữ, dạy con biết làm một người tốt cho xã hội mà còn hướng cho con trân trọng và mong ước được trở thành một cô giáo giống như cô giáo con:
Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Người ta bảo đó là nghề cao quý nhất
Có một nghề không trồng cây vào đất
Mà nở cho đời những đoá hoa thơm
Và mỗi năm, cứ vào những ngày của tháng 11 tri ân này, tôi luôn tin tưởng, ở nơi ấy, mái trường tiểu học Khương Mai đang có những người thày, người cô hết lòng yêu thương các con, tận tuỵ với nghề sẽ đưa con đến với những chân trời mới, con sẽ trưởng thành hơn và có ích cho xã hội. Tôi tin ở con vì con đang có người cô tâm huyết và tận tuỵ dìu dắt con. Nhìn con gái ngày ngày say sưa học tập, rất thích tham gia các hoạt động do nhà trường phát động như: Đại sứ văn hóa đọc, vẽ tranh chúc mừng ngày 20/11, vẽ tranh “em yêu Hà Nội” .... tôi luôn biết ơn các thầy cô giáo đã truyền cảm hứng cho con, để con trở thành một cô bé đầy năng lượng như ngày hôm nay.
Sắp đến ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, Tôi không biết nói gì hơn, với tình cảm chân thành nhất, tôi xin gửi lời cảm ơn cô Trịnh Thị Lý và tập thể các thành cô giáo trường tiêu học Khương Mai luôn dồi dào sức khoẻ, hạnh phúc, thành công trong cuộc sống và hết lòng yêu thương các con. Để chúng tôi, những người làm cha, làm mẹ luôn yên tâm, tin tưởng khi gửi gắm con mình đến một môi trường đầy nhân văn như thế.