Vào mùa Giáng sinh năm ấy, một người cha đã trách phạt cô con gái 3 tuổi của mình rất nặng nề vì cô bé đã lãng phí một cuộn giấy gói quà mạ vàng. Vào thời điểm đó, gia đình họ không có nhiều tiền, vì thế lãng phí bất cứ thứ gì cũng là một cái tội rất nặng. Cô bé dùng cả một cuộn giấy gói quà để bọc một chiếc hộp bé xíu và đặt nó ở dưới gốc cây thông Noel. Sáng hôm sau, cô bé mang chiếc hộp tới đưa cho cha mình và nói "Con tặng cha."
Người cha rất xấu hổ vì phản ứng thái quá ngày hôm qua của mình. Anh định xin lỗi con gái bé nhỏ, nhưng sự tức giận của anh lại bùng lên lần nữa khi anh phát hiện bên trong chiếc hộp chẳng có gì.
Người cha quát cô con gái và nói rằng khi muốn tặng quà cho ai đó, thì bên trong chiếc hộp nhất định phải có thứ gì. Cô bé ngước nhìn cha mình, nước mắt lưng tròng nói với anh, "Cha ơi, không phải không có gì trong đó đâu. Con đã thổi những nụ hôn vào đó. Tất cả chúng là để dành tặng cho cha."
Trái tim người cha thực sự bị bóp nghẹt. Anh vội vàng ôm lấy cô con gái bé bỏng, và cầu xin sự tha thứ cho tính nóng nảy của bản thân. Anh cảm thấy có lỗi vô cùng.
Một thời gian ngắn sau, một tai nạn ngoài ý muốn đã cướp đi sinh mệnh của cô gái bé bỏng. Từ đấy về sau, người cha luôn giữ chặt chiếc hộp chứa đầy những nụ hôn bên mình. Mỗi khi thấy nản lòng, anh lại mở chiếc hộp ra và nhớ về tình yêu của con gái đựng ở trong đó. Đó là động lực lớn nhất giúp anh sống tốt suốt quãng đời còn lại.